Lịch sử phóng Juno I (tên lửa đẩy)

Sau khi phóng thành công vệ tinh Explorer 1 ngày 31 tháng 1 năm 1958, Juno I đã tiến hành năm lần phóng vệ tinh trước khi bị thay thế bởi tên lửa Juno II. Mặc dù việc phóng thành công vệ tinh Explorer 1 là một thành công lớn trong công cuộc chinh phục không gian của Mỹ, nhưng chỉ có hai trong số năm lần phóng tiếp theo là thành công, với vệ tinh Explorer 3Explorer 4,[1] khiến cho Juno I chỉ có tỉ lệ phóng thành công là 50%. Juno I bị thay thế bởi tên lửa Juno II kể từ năm 1959.

Người dân Mỹ đã vi mừng và nhẹ nhõm sau khi cuối cùng Mỹ đã phóng được một vệ tinh sau những lần phóng thất bại trong chương trình Vanguard và Viking. Với sự thành công ban đầu của chương trình tên lửa Juno I, von Braun đã phát triển tên lửa đẩy Juno II, dựa trên tên lửa PGM-19 Jupiter, thay vì tên lửa Redstone.

Liên quan